Có một loài hoa
rất ít người biết đến, vì nó chỉ nở duy nhất một lần lúc cuối đời. Đó là
hoa Tre, mà nó còn có tên gọi: hoa hạnh phúc cuối cùng.
Tôi không nhớ lần thấy hoa
tre nở là mùa nào trong năm vì cũng chỉ mới thấy có một lần trong đời,
lúc còn rất nhỏ. Chỉ nhớ là, tự dưng vào một ngày, ngước mắt nhìn lên,
thấy khóm tre bên cạnh nhà mình bàng bạc một màu như sương như khói. Cả
rặng tre nở bông màu vàng nhạt. Hoa tre trông gần như hoa lúa, nở rộ
từng chùm, kéo dài đến tận ngọn các cành con nhỏ nhất của cây. Khi hoa
sắp tàn thì màu vàng nhạt chuyển thành màu bạc bạc. Lúc hoa tre nở thì
lá tre cũng không còn xanh nữa và cũng thưa hơn. Mỗi lần gió đến, chỉ còn thấy hoa lao xao rơi rụng.
Hoa tre tàn, cây tre đã nở
hoa ấy sẽ tự chết khô. Tre và hoa tre chết đứng chứ không rủ xuống như
bao loài hoa khác, tre và hoa như đang thi gan cùng trời đất. Một hình
ảnh hiên ngang và bất khuất giữa trời đất mênh mông. Thản nhiên trong
cõi đi về tựa như một triết nhân đã ngộ được chân lý về sự sống chết của
cuộc đời. Từ khi sinh ra, tre đã sống và trả nghĩa cho đất cho người.
Khi tre nở hoa cũng là lúc tre giã từ cuốc sống. Một cái chết hùng
tráng, không cho người cảm giác bi ai, não nùng của sinh tử biệt ly. Tre
nở hoa trước khi chết. một cách đi vào cõi chết rất đẹp, ung dung tự
tại tựa như một triết nhân đã giác ngộ chân lý về lẽ sống chết. Và tôi
đã nhìn thấy sự chết khô của cả khóm tre bên cạnh nhà. Đó là lý do tại
sao người ta còn gọi hoa tre là Hạnh Phúc Cuối Cùng.
Tôi nói đã từng thấy hoa
tre mà nhiều người không tin rằng, tre có hoa. Ngay cả những đứa bạn lớn
lên cùng từ nhỏ chúng nó cũng rất lạ lẫm khi tôi hỏi: “Quê bây giờ có
hoa tre nở không?”
M.H
0 nhận xét:
Đăng nhận xét